27 tháng 7, 2009

Dạo chơi

Tôi đi dạo với ba mẹ sau bữa ăn tối. Đà Nẵng mùa hè thì nóng đổ lửa, trời đất hừng hực như trong lò than, làm tôi phát cảm cúm ngay khi trở về nghỉ hè. Nhà tôi năm nay chuyển ra gần biển nên không khí có thoáng đãng hơn so với khi ở trung tâm thành phố, tuy nhiên, trời vẫn rất nóng và chúng tôi vẫn cần đi dạo một lát trước khi về đi ngủ.

Ba mẹ đi trước, tôi cắm tai nghe MP3 và lẽo đẽo theo sau. Tôi đang nghe bản Bella luna, và trên trời thì vầng trăng non đang tỏa thứ ánh sáng mờ ảo, hứa hẹn cho một vầng trăng tròn hoàn hảo trong vài tuần nữa. Anh chàng ca sĩ trong bài nhạc đang thả hồn hòa với vẻ đẹp của trăng khiến tôi cũng muốn bay lên - mặc dù thân hình hơi nặng - rồi hòa chút lãng mạn ít ỏi của mình vào thứ tạo vật tuyệt vời trên kia. Đi được một đoạn thì gió biển bắt đầu lộng lên, mùi muối phả vào mặt ấm áp và quen thuộc. Tôi đã mơ về cái mùi này biết bao nhiêu là lần mỗi khi cảm thấy bức bối mệt mỏi với việc học ở thành phố. Lùi xa ra những cột đèn cao áp, ánh sáng nhạt dần và sao trên trời bắt đầu lung linh lạ kỳ. Ba mẹ đang trò chuyện gì đó. Tôi thì đắm chìm vào bản nhạc hay, ngắm sao và nghĩ ngợi về thứ tình cảm lẫn lộn của mình, về những kế hoạch trong vài tháng sắp tới...

Trời mát hơn rồi.

Vậy là tôi đã thực sự về nhà.