25 tháng 8, 2010

...

Cảm thấy xa lạ tại chính nơi mình gọi là nhà trong suốt 4 năm qua. Vẫn biết đó chỉ là những hành động nhất thời nhưng cảm giác nghẹn nghẹn ở cổ vẫn tràn đến, nhanh và rõ ràng.

16 tháng 8, 2010

Mất của

Nói chung là có nhiều người cùng chia buồn với mình. Có người bảo thôi đừng tiếc, của đi thay người. Có người bảo đừng buồn nữa, có dịp mua đồ mới. Có người khen thằng ăn trộm tài ghê, nhà cao mà leo vô được. Có người bảo mình đáng đời, ai biểu để laptop trên bàn, đáng đời, tội bất cẩn.

Nghe một loạt ý kiến như vậy, nói chung là mình càng buồn thậm tệ.

Cái laptop mình xài 4 năm rồi, trầy tróc cũng nhiều nhưng còn chạy êm lắm. Trong đó có hình ảnh của bao nhiêu là người, quen sơ sơ, quen thân, của mấy diễn viên đẹp trai, của một số người mình từng thầm thương trộm nhớ, của những nơi chốn mình đi qua, của những cảm xúc mình trân trọng lưu lại. Trong laptop có tài liệu học tiếng Anh mình dày công sưu tầm, có cái nhật kí 3 năm trời viết lách gài password cẩn thận, có kho nhạc thu lượm nhiều nơi, không kể sao cho hết. Mất một cái, là mất hết. Tuy giá trị không lớn, nhưng mình có cảm giác bị trắng tay, hoàn toàn.

Đồ vật xài lâu, đều có cái hồn của nó. Bị mất trộm thế này, thật không chịu đựng nổi.

11 tháng 8, 2010

ĂN TRỘM VÀO NHÀ

Chính là thế. Tối hôm qua ăn trộm bò vào nhà. Nó leo vào từ lầu 3, khua khoắng hết tất cả các phòng, tại nhà ngủ ai cũng mở cửa phòng.

Sáng ra thấy bàn học, áo quần, túi xách đều bị lục tung tóe hết cả.

Mất 3 cái laptop, 2 cái điện thoại, MP3, tất cả tiền trong ví. Mất sạch sẽ. Rất may trong lúc nó lục lọi thì 2 chị em đều ngủ như chết. Lỡ có tỉnh dậy khéo lại mất cả mạng.

Thôi túm lại bi giờ tui là vô sản. Mọi người đi ngủ nhớ đóng cửa cho cẩn thận. Mẹ cha thằng ăn trộm khốn nạn.

8 tháng 8, 2010

WEIGHT GAIN

Nói chung là mình sụt cân. Gầy hệt như người mẫu, chỉ thiếu thêm 20 cm chiều cao nữa là có thể tự tin sải bước trên sàn catwalk rồi. Ba mẹ, người yêu, em út và các thể loại bạn bè đều đồng loạt la lên: sao gầy quá vậy. Con Tí nhắc mình nhớ in tờ di chúc ra. Chien hối mình đi khám bệnh. Ba mẹ với anh la mình phải đi ngủ sớm. Đáp lại phản ứng quá đà của tòan thể mọi người, mình đi mua cái thứ này về uống:

Photobucket

Mà cái thứ này, uống vô thấy rờn rợn trong người. Mình mà, hễ uống ba cái thứ này vào là thấy bệnh nhân đôi. Mà quái, nào có bệnh gì đâu cơ chứ. Hic.