Anh thân mến của em,
Tối hôm nay, em chỉ muốn chạy lại ôm lấy cổ anh rồi hét lên thật to rằng: “We are soooo yooong”. Anh có biết thế là có nghĩa thế nào không, thế có nghĩa là chúng ta thật trẻ trung quá. Em thấy mình sung sướng đến phát khóc lên được khi nhận ra điều đó.
Anh có soi gương giống như em không. Khuôn mặt chúng ta căng mịn không hề có một nếp nhăn. Nhìn vào khóe miệng này, nhìn vào đuôi mắt này, nhìn vào vầng trán này, anh có thấy nhựa sống ở đó không? Khi em đặt nhẹ bàn tay lên má anh, em những tưởng mình nghe thấy máu đang chảy rộn rã. Và hãy nhìn vào cơ thể em nữa, da thịt căng tròn và những đường cong hòan hảo. Tuổi trẻ của em, tuổi trẻ của em đó anh.
Anh có học và làm việc điên cuồng như em không. Em ngồi trước màn hình 18 tiếng một ngày khi công việc bỗng chồng chất. 24 giờ của em kín mít những cuộc hẹn, những cuộc gặp mặt, những hoạt động yêu thích ở các câu lạc bộ đội nhóm. Vậy mà em chẳng hề mệt mỏi. Bởi em nghĩ tới tương lai tươi sáng trước mắt, em nghĩ tới khuôn mặt rạng rỡ của ba mẹ, em nghĩ tới cả những phù phiếm ngọt ngào như vinh quang, như giàu sang vật chất. Anh có thấy sức lực và tinh thần tuổi trẻ thần kỳ lắm không.
Anh có kiêu hãnh, ngạo mạn như em không. 20 tuổi em thấy mình có thể đội trời đạp đất và xem mọi khó khăn chỉ nhỏ bằng con muỗi. Em cười vui khi người ta gọi em là ngựa non háu đá. “Non” và “háu” chẳng phải là vấn đề anh nhỉ, em đang muốn nói tới chữ ‘đá’ kia. Em trẻ và em chẳng ngại “đá” đâu. Em đi tìm cơ hội, em chứng tỏ bản thân, em muốn tất cả thấy em thành công, thấy em lớn mạnh.
Anh có phạm lỗi, có vấp ngã như em không. Chúng ta được tư do làm nhiều điều mình thích, làm nhiều điều bốc đồng, làm nhiều điều khùng điên và cả những điều tưởng như quá đáng nữa. Nhưng tuổi trẻ cho phép chúng ta nhiều cơ hội được thứ tha, cho chúng ta thêm thời gian để sửa chữa lỗi lầm và cho chúng ta con đường quay lại nếu có lỡ bước. Anh thấy đó, tuổi trẻ bao dung với chúng ta lắm.
Anh có tận hưởng niềm vui cuộc sống như em không. Khi vượt qua thử thách, em thấy lâng lâng thỏa mãn. Khi đi qua con đường ưa thích, em thả hồn lên những tán cây xanh rì và mường tượng có một giống người nhỏ xíu đang sống trên kia. Khi ăn một món ngon, em cảm động và ngấu nghiến cho đến miếng cuối cùng. Và anh có thấy những khỏanh khắc khi chúng ta uống một chai bia cùng người tâm đầu ý hợp; khi chúng ta nhảy múa quay cuồng ở những dance club; khi chúng ta gào thét khản giọng trước biển cả mênh mông là quý giá và đáng nhớ lắm không? Tuổi trẻ mang lại cho chúng ta những món quà vô giá quá.
Và liệu rồi anh có yêu giống em không. Em sững sờ nhận ra mình phải lòng ai đó, cả ngày trời chỉ ngồi nhớ mong một người rồi ngồi cười một mình, ngây ngô và ngốc nghếch. Em gần như có thể hủy bỏ mọi cuộc hẹn để đơn giản ngồi ngắm một người, anh có hiểu thế không. Mặc dù là những người ngạo nghễ nhưng một khi đã yêu, chúng ta sẽ rất mãnh liệt và hoang dại. Em có thể vứt bỏ nhiều rào cản, anh có thể vứt bỏ nhiều bất đồng, tình cảm của chúng ta tự nhiên như trời đất cỏ cây mà không manh nha toan tính. Rồi ngày mai em có thể chết, rồi ngày mai anh có thể chết, cớ gì chúng ta phải chờ đợi, cớ gì chúng ta phải dối trá bản thân, đúng không anh?
Và… anh hẵng sẽ đau khổ giống em nữa. Em rã rời khi nhận ra đó chẳng phải một nửa của mình. Em hẫng hụt khi nhận ra mình vẫn phải đi tiếp con đường dài để tìm một nửa của riêng em. Em chùn chân mỏi gối khi những tưởng con đường kia quá dài và quá khó. Nhưng tuổi trẻ thật kỳ lạ anh ạ. Khi đã bình tĩnh hơn, khi đã lòng đã lắng lại, em nhận ra những khỏanh khắc đau khổ đó vẫn có những phong vị riêng của nó. Và em thật may mắn khi được trải nghiệm những tầng nấc cảm xúc như vậy.
Mấy hôm nay trời nóng hâm hấp chẳng mưa được, cứ dồn nén như đang chờ đợi điều gì đó nhưng rất may buổi tối vẫn thật trong trẻo. Em thả ga cho xe chạy chậm và nhấm nháp thời gian trôi qua nhẹ nhàng. Em đã xác định xong con đường cần phải bước tiếp. Em biết em đã chọn hướng đi không dễ rồi nhưng có sao nào, em còn rất trẻ mà, đúng không anh.
bài này hay lắm
Trả lờiXóaPhải dám sống thế chứ...hahaaa
Trả lờiXóaTôi yêu Cô Bé ấy...