25 tháng 7, 2010

Thơ sưu tầm ngòai công viên

Em cánh diều bay bay
Dây diều anh cầm tay
Chín tầng mây chưa tới
Em buồn anh có hay

....

Quái, hồi chiều ông cụ đọc cho nghe rõ nhiều bài, vậy mà bi giờ nhớ có mỗi bài này là sao là sao?

Hồi chiều mình với thằng Chien hết ngồi cafe xong lại lếch thếch trong công viên. Thằng Chien đẩy cái vali, mình thì xách hộ nó cái giỏ đựng laptop. Hai đứa chắc mặt mày trông rất tội nghiệp. Thế nên khi đi ngang qua hồ sen, có ông cụ tập thể dục đang ngồi nghỉ bỗng gọi hai đứa vào, hỏi han, bảo chắc hai đứa sinh viên Mỹ thuật chưa ra trường, yêu nhau, dẫn đi chơi công viên hả. Mình với thằng Chien xém sặc nước...bọt. Thằng Chien vội phân bua, không không, con nhỏ này học Kinh tế, ra trường rồi, giờ đang làm nghề buôn người qua biên giới =)), nhầm, làm nghề tài chính, con với con nhỏ này là bạn thôi. Thế nhưng ông cụ không buông tha, bảo để ông tặng cho vài bài thơ. Thế là hai đứa ngồi hả mỏ nghe thơ. Thơ chủ yếu nói về tình yêu thời sinh viên và những mối tình dang dở. Nghe một lúc, mình chợt thấy mình sao mà trần tục ghê gớm. Ngồi mười ngày chắc chẳng tòi ra được câu thơ nào.

Lúc tạm biệt ông, hỏi ra thì biết ông tên là Xuân Ngàn, người Hưng Yên, dự định lúc nào đấy sẽ in một tập thơ tặng cho tụi sinh viên. Hì, lâu lâu, lang thang kiểu này gặp được nhiều chuyện hay thật.


2 nhận xét:

  1. Mấy câu thơ hay đấy, nhưng câu cuối hình như chưa đúng, phải là "anh buồn em có hay" thì hợp hơn...
    Em hồn nhiên, ngây thơ, bay bổng như cánh diều vô tư lự, và cũng thật xa vời, thật khó nắm bắt; em như ở tận chân trời, ở vời vợi chín tầng mây. Anh dù cho có nắm được dây diều cũng thấy thật mơ hồ, mỏng manh...
    Mọi tình cảm truyền qua sợi dây diều bé xíu ấy thì cũng khó trách sao em "không hay". Có chăng là cần một chút gì đó khác vậy, thật sự khác... (^_^)

    Trả lờiXóa
  2. Anh đừng lơ đãng nhé,
    Vuột tay, diều em bay....

    Trả lờiXóa