17 tháng 7, 2010

Trường đại học Kinh tế thành phố Hồ Chí Minh

Tui thương trường tui lắm.

Trường của tui là trường đại học Kinh tế tê pê hát xê mờ. Tất nhiên tui không bỏ tiền ra xây trường, cũng chẳng bỏ tiền ra trả lương cho giảng viên và nhân viên của trường, nhưng mà thành tật rồi, đi đâu tui cũng nói trường Kinh tế là trường của tui. Thông cảm cho tui, tui học ở đây 4 năm, gửi lại bao nhiêu tình cảm và kỷ niệm, nên nó phải là của tui thôi.

Hồi xưa mới xách giỏ vô trường, tui ngợp lắm. Trường gì mà nhốn nháo còn hơn hội chợ Tết quê tui nữa. Góc bên này có cái căng tin giống hệt cafe đèn mờ, sinh viên ngồi uống nước mà ánh nhìn xa xăm lắm. Góc bên kia có mấy bạn đang mời mọc mua vé xem ca nhạc, góc bên kia nữa thì có mấy bàn phát tờ rơi cho một cuộc thi gì đó, tham gia đi bạn ơi, có mười nghìn thôi. Vô tới giảng đường rồi, cổ tui còn ngoẹo ra đằng sau vì chưa hết ngỡ ngàng.

Hồi năm nhứt, tui rất lười biếng, ít làm quen với ai. Mình tui với D.My, hai đứa sáng xách giỏ đến lớp, ngồi được hai tiếng lại xách giỏ đi, đi Phú Mỹ Hưng, đi uống nước, đi khơi khơi ngòai đường. Đi nhiều đến nỗi anh giữ xe thi thỏang vẫn giữ lại, cho hai đứa mấy cái kẹo cao su nhai rồi đi cho vui. Khơi khơi vậy đó, chớ tui vẫn biết trong trường có cây phượng vài năm mới thấy nở hoa một lần, có thêm hai cây điệp vàng nở hoa xao xác, có cái căng tin bán đồ ăn "mắc như quỷ" (nguyên văn của Châu), có cái thư viện nóng đổ lửa và giáo viên đi toilet thì phải lách cách mở khóa cửa mới vào được.

Ở trường, tui gặp con gà bụng bự, ngày trước bắt chuyện với tui vì muốn biết Khánh Linh là cái đứa chết tiệt nào mà cứ hơn mình một điểm. Ở trường, tui tham gia nhóm STSV và được tận hưởng cảm giác của người gầy dựng. Ở trường, tui gặp cái mặt ngái ngủ của anh rồi sau này dở khóc dở cười. Ở trường, tui học được chí tiến thủ, tinh thần cạnh tranh, học cách dẹp bớt dần sự ích kỷ vốn có và đặc biệt, tui được biết thế nào là biết thương, biết nhớ.

Tất nhiên mỗi đợt thi học kì, tui luôn ước ao được nhanh chóng ra trường. Nhưng, con gái mà, nói không là có. Bây giờ sắp bị đá đít đi rồi, tui thấy mất mát lắm. Tui hết cơ hội ngủ gật trong lớp mà vẫn yên tâm có người ngồi bên tát cho một cái đặng tỉnh táo học tiếp. Tui hết cơ hội vận nội công, một tai nghe thầy giảng, một tai nghe bạn nói nhảm. Tui cũng hết luôn cơ hội, nhìn nắng vàng ngập những hành lang vắng hay ngắm chim không biết từ đâu bay vút qua cửa lớp. Tui hết nhiều cơ hội lắm...

Bởi ai có hỏi tui có nuối tiếc gì khi học kinh tế không thì một ngàn lần, tui vẫn trả lời không. Nhất định không.



















Hồi chưa xây bãi đỗ xe...


Photobucket
Buổi trưa ra về

Photobucket
Hành lang...

Photobucket
Con bé My và hành lang

6 nhận xét:

  1. Bạn chụp ảnh này ở 279 Nguyễn Tri Phương? Là trường tôi năm xưa, trường ĐH Tài Chính...

    Trả lờiXóa
  2. Chính nó đó anh. Sau khi ĐH Tài chính sáp nhập vào trường ĐH Kinh tế, 279 Nguyễn Tri Phương trở thành cơ sở B của ĐH Kinh tế. Tụi học trò hẹn nhau cũng chỉ nói ngắn gọn, qua B, 5h nhé.
    Vậy KTX của anh chị chắc nằm bên Nguyễn Chí Thanh rồi.

    Trả lờiXóa
  3. Thật tự hào - Đại học Kinh tế Tp.HCM

    Trả lờiXóa
  4. Đúng là có nổi điên với cái con Khánh Linh đằng sau thiệt nhưng mà làm gì có zụ bắt chuyện trước ở đây??? Tại hồi đó có người đi thi mà ko thuộc Lịch sử Đảng hỏi bài tui trước.Rồi thì Ta bắt đầu quen nhau từ cái hỏi bài ấy đấy =))

    Trả lờiXóa
  5. He he, thế á, nhụt quá đi mất.

    Trả lờiXóa
  6. (Nặc danh nói... )Hình bé My chụp thời năm nhứt.

    Trả lờiXóa