22 tháng 6, 2010

Sợ chết kinh dị

Trước giờ tui vẫn lải nhải rằng tui sợ chết lắm, nhưng thành thật mà nói tui vẫn chưa nếm được cảm giác sợ chết.

Trưa nay thì trời chiều lòng tui. Vừa mới bỏ miếng chả trứng vào miệng, nhai chưa được một nửa thì chuông báo cháy réo lên inh ỏi. Mọi người râm ran hình như lò vi sóng bốc khói trong bếp. Ôi thôi thế là cơm kiết, máy tính, giỏ xách quăng hết lại, a lê hấp tui chạy bay xuống 18 tầng lầu. Vẫn đủ sáng suốt bốc theo cái điện thoại (mà bà nó, điện thoại hết pin, có cũng như không), nhỡ có gì còn nhắn tin trăn trối. Bà con chạy rầm rầm trong cầu thang thóat hiểm, mặt cũng ngơ ngác hỏang hốt không kém. Vừa chạy, tui vừa sợ vừa muốn khóc kinh khủng (tuy nhiên bị tắc tuyến lệ nên nước mắt không rơi). Trong đầu tui loạn xà bần hình ảnh của mấy tòa nhà bị máy bay đâm vào ở Mỹ. Bùm. Tan hoang. Ba ơi, mẹ ơi, em ơi, anh ơi, con sợ quá.

Sau khi quản lý tòa nhà bắc loa thông báo mọi chuyện không sao, tui mới can đảm bò vô thang máy đặng vô lại văn phòng nhai nốt miếng chả trứng cho bữa trưa. Gary tạt qua, hỏi hồi nãy chuông reo thì làm gì. Tui nuốt miếng chả trứng rồi trả lời lập cập: "I ran down. Scared to death." Gary cười hì hì: " By stairs? 18 floors? Just some smoke in the kitchen. This must be your 1st time." Huhu. Có thêm lần thứ hai, chắc tui nhảy dù xuống luôn quá. (Anh nhớ mua cho em cái dù như đã thảo luận đấy nhá T_T)

5 nhận xét:

  1. sợ chết vì còn quá nhiều việc muốn làm và phải làm đúng không em.hì hì

    Trả lờiXóa
  2. Ha ha, lần sau bị thì cứ ngồi nhay nốt miếng chả trứng rồi đi thang máy xuống uống cafe rồi lên em ạ. ^^

    Trả lờiXóa
  3. hình như nhà cao tầng đâu có cửa sổ đâu mà nhảy dù Linh?

    Trả lờiXóa
  4. phải mua cái phao chứ gà =)) há há, ai biểu chạy xuống 18 tầng rồi về hành cái thân tui >"<

    Trả lờiXóa
  5. Chỗ Linh có một cái ban công rất lớn, mở cửa ra đứng hóng gió hay nhảy xuống đều được.

    Trả lờiXóa