21 tháng 2, 2010

Linh ta linh tinh

Hừm, cái lỗ mũi của mình tịt lít, nghẹt thở. Về nhà mẹ dọa, mi không lo uống thuốc cho đều đặn, có ngày nó sụp luôn cái sống mũi kia xuống, lúc đó thì đừng khóc. Cái mặt của mình với một cái mũi tẹt lét chắc sẽ rất hài. Chính vì cái hình ảnh ít đáng sợ và nhiều hài hước đó mà đợt thuốc nào mình cũng bỏ lở dở. Thuốc bây giờ chèn đầy một bao xốp nhỏ, xanh đỏ tím vàng, thuốc viên thuốc con nhộng, đủ cả. Uống thuốc vào rất mệt người, lờ đờ lờ đờ như ong bị xông khói. Thế nên uống thuốc thì có nghĩa lý gì cơ chứ.

Mình mở tủ lạnh, lấy một trái táo, Mỹ đường hòang, gọt sạch vỏ rồi gặm luôn nguyên trái. Ngoạp, cắn một miếng thật to. Táo để 3 tuần rồi mà vẫn còn cứng và tươi, chắc chúng nó tẩm vào hàng mớ thuốc hóa học. Đồ ăn gì bây giờ cũng tẩm thuốc hóa học. Trái cây của tụi Tàu thì thuốc hẳn đi rồi, nhưng trái cây của tụi Tây thì cũng thế thôi. Rau cũng phun thuốc, gạo cũng phun thuốc. Kiểu quái gì cũng chết. Thôi cứ ăn rồi hẵng chết.

Vừa rồi về nhà, mẹ làm mình sợ. Mẹ nói hòai nói hủy về một thằng cha chết tiệt nào đó. Nhà giàu, học giỏi, lại chỉ hơn mi có hai tuổi, thật là vừa vặn. Cô ấy bạn mẹ là muốn làm sui gia lắm. Mẹ biết mi gặp gỡ đủ thứ người, nhưng mi cứ liệu liệu đó. Liệu liệu cái gì nhỉ? Mình yêu ai kệ mình chứ, mình lấy ai kệ mình chứ. Tự do của mình đâu, tự do của mình đâu? Mình sợ rồi một ngày tự tay mình ném tự do của mình vô sọt rác, như rất nhiều người khác. Tự do của mình đâu...(Mình có linh cảm không tốt).

Mình đang luyện tập, đang rất cố gắng để không bị lao theo những thứ phù phiếm. Nhưng phải có ai, phụ mình một tay, kéo mình lại với chứ.

6 nhận xét:

  1. who gonna hold u back?...

    Trả lờiXóa
  2. :D, "cứ liệu liệu đó"

    Trả lờiXóa
  3. song don gian cho doi thanh than cai coi!nghi nhieu am j nhuc dau!me thich thi ma yeu,con k thich.quen hay k cung vay thoi!buon chut roi se quen thoi>

    Trả lờiXóa