24 tháng 10, 2009

Hôm qua thật lạ kỳ, tự dưng ta nằm mơ màng rồi chợt thấy những cảnh trí trong câu chuyện đã cũ.


Ta mặc cái áo hoa màu tím rất xinh, tim đập liên hồi và phóng xe tới Hi-end. À, để gặp tình yêu của ta đó mà. Tình yêu đầu tiên, chẳng biết nhỏ hay lớn nhưng đã dạy cho ta bao nhiêu là thứ….


Ly café đen đá rịn mồ hôi và đã vơi đi một nửa. (Anh thường uống đến 3 ly đen đá một ngày). Anh ngồi sẵn ở đó, áo sơ mi tay dài, đợi ta. Anh ngắm ta một chút và bảo dạo này em ốm đi nhỉ, và cái áo rất đẹp, em may đấy à. Ta mỉm cười, em mặc áo nào cũng đẹp mà...


Này, chẳng phải tháng trước, ta đã bảo không muốn gặp anh nữa hay sao…


Như một cuộn băng, những chi tiết tiếp sau đó được tua nhanh lạ thường và rồi ta thấy mình đang ngắm nghía bàn tay của anh. À, anh đang nói, ngón tay em dài nhỉ, dài hơn ngón tay anh rồi bất chợt bàn tay ta lọt thỏm trong bàn tay của anh tự bao giờ….


Đến đó thì ta giật mình rồi thức dậy. Ta tưởng ai đó đang cho ta xem một đoạn phim 4D, hình ảnh, màu sắc, âm thanh và mùi vị…bao trùm lấy mọi giác quan của ta.


Rốt cuộc thì những chuyện cũ vẫn nằm đâu đó trong đầu…chợt thấy muốn trào nước mắt.

2 nhận xét:

  1. Có những giấc mơ mà cảm giác thật lắm à nghen. Nhiều bữa nằm ngủ, thấy ăn quá trời, mở mắt dậy thấy ngán đồ ăn luôn. :) Ngán thiệt... Ờ muốn trào nước mắt.

    WV.

    Trả lờiXóa
  2. Mình chọn tư cách ẩn danh. Lên comment thì thành ra là Nặc danh nói, nghe tà đạo xã hội đen quá. :)

    WV

    Trả lờiXóa